27 tháng 7, 2006

Nhớ em trai





Bỗng dưng thấy buồn quá! Không ngủ được, dạo này mình mất ngủ liên tục, người cứ rã rời. Lọ mọ trong computer lại thấy hình của mẹ và em Nam. Nhớ mẹ, nhớ ba, nhớ các em của mình quá. Thế là từng ký ức, hình ảnh từ tuổi thơ cứ tràn về.

3 chị em nhà mình từ nhỏ đã nổi tiếng thương yêu nhau, nhường nhịn nhau, luôn là tấm gương cho anh chị em nhà khác rồi. Thế mà mới đó, giờ đứa nào cũng đã "yên bề gia thất". Cũng có nhiều việc phải lo toan và suy nghĩ hơn, nên ít có thời gian dành cho nhau hơn. Mình là chị cả của 2 em trai, nhưng luôn tự hào và hãnh diện trước tình yêu thương, chăm sóc của chúng. Những đứa em luôn tự hào và hãnh diện về chị, luôn thương yêu chị. Vì thế, với em dâu, mình cũng không có khoảng cách, cũng thương yêu và chăm sóc chúng như là em gái vậy.


Nhưng đôi khi, mình vẫn thấy buồn và tủi thân. Út vất vả nhất nhà, vợ chồng đều không có việc làm ổn định, con lại bệnh tật...Mình đã nhiều đêm mất ngủ khi nghĩ tới em, muốn làm gì đó cho em, phân tích cho Út nhiều điều, thuyết phục nhiều điều mà sao Út không nghe lời? Đâu rồi một đứa em yêu chị nhất nhà, luôn nghe lời chị? Sống tình cảm và biết nghĩ tới người khác??? Nam thì luôn bảo, chị kệ chúng nó, chúng nó có gia đình rồi, chỉ định hướng thôi, chứ làm sao theo chúng nó mãi được? Ừ, bực lên thì nói vậy thôi, chứ làm sao mà kệ được?

Mình muốn rằng, cho dù thế nào thì 3 chị em nhà mình cũng luôn là 3 chân của một cái kiềng. Không thể mất đi cái chân nào, và cái kiềng luôn vững vàng trước mọi khó khăn. Mình muốn rằng cho dù khó khăn vất vả đến đâu thì 3 chị em cũng luôn thương yêu và đùm bọc nhau. Để sau này thế hệ con cái của chị em mình, cũng sẽ nhìn vào bố mẹ mà đối xử với nhau, mà sống với nhau hết lòng như chị em ruột một nhà. Mình yêu Hến như con gái, và sau này đến con của Nam cũng vậy, cũng như là con của mình mà thôi. Bống cũng yêu em Hến lắm, không biết rồi lớn lên có còn tình cảm như thế nữa không?


Mình nhất định dạy cho các con sự thương yêu, đùm bọc lẫn nhau. Nam nhé, chị biết bây giờ em đã có cuộc sống riêng, có nhiều lo toan riêng...Nhưng chị tin rằng, mãi mãi em là em trai yêu quý của chị, là người chia sẻ với chị nhiều nhất những lúc chị khó khăn, là người luôn tin tưởng chia sẻ với chị mọi tình cảm, khúc mắc trong cuộc sống. Chị vẫn nhớ như in lần đầu tiên em nói với chị rằng em thinh thích một người bạn gái, và chị thật hạnh phúc khi được em tin tưởng và chia sẻ mọi điều. Có thể, em nghĩ khác đi rồi. Nhưng trong trái tim chị, trong lòng chị, thì tình cảm chị em mình vẫn mãi vẹn nguyên như thuở còn thơ, mẹ kể chị đi đâu em cũng đi theo, lúc nào cũng "bám" chị như là vú em vậy...

Chị thật tiếc là chị em mình ở xa nhau quá, không có điều kiện gần gũi và chia sẻ mọi điều trong cuộc sống hàng ngày. Nhưng cho dù thế nào, chị vẫn nói rằng, với chị - 2 đứa em trai là tài sản vô giá mà chị không bao giờ đánh đổi lấy bất cứ thứ gì. Là niềm tin, tình yêu thương, hi vọng của chị. Mẹ rất tự hào về 3 chị em mình, nhưng mẹ vẫn luôn lo cho Út, Út ơi! Em hãy hiểu tấm lòng người mẹ, vì bây giờ em cũng đã làm cha. Mẹ chỉ muốn mọi điều tốt lành nhất cho các con của mẹ mà thôi. Chúng ta cũng chưa làm được nhiều cho ba mẹ. Các em hãy nghe lời mẹ, cố gắng phấn đấu học hành, công tác tốt. Là một người con ngoan của ba mẹ, là một người em yêu quý của chị, là một người chồng tốt, là một người cha mẫu mực, em nhé...Chị muốn nói rằng, chị yêu các em vô cùng. Yêu mẹ vô cùng và yêu ba vô cùng

Không có nhận xét nào: