29 tháng 1, 2008

Những ngày nhạt nhẽo

ÔI,chẳng hiểu sao lòng mình lại thờ ơ và dửng dưng thế nhỉ? Sắp Tết rồi mà cứ như thể Tết của nhà nào í, còn chẳng phải Tết ở nhà mình. Đã quyết định là Tết ở lại rồi, hic..Không biết có thay đổi nữa không? Ở lại thì buồn, nhưng ôm con về quê thì thương con. Mình thì sao cũng được, chỉ sợ con rét, con ốm..

Ra đường, ra chợ...Thấy người đâu mà lắm thế, giá cả cứ leo vù vù quá tên lửa. Mới tuần trước dầu ăn 135k, hôm qua đi mua đã lên 150k rồi. hic...Nghiến răng ken két mua giầy boots cho con, mặc dù mẹ giật thót cả mình, 125k đôi giầy cho Bống, hic..

Mua cho chồng 2 cái áo rét của công ty may Đáp Cầu thì về chê ỉ chê eo, điên tiết ném xừ nó lên nóc tủ. Bực mình. Từ giờ thèm vào mua cho cái gì.

Chả mua được gì cho mình, mua cái quần jeans cũng lượn ra lượn vào chán chê. Béo quá, béo không chịu nổi. Mặc đồ lên thấy hãi hùng luôn.

1 nhận xét:

Mecghi nói...

tết tôi chả mua gi hết cả