Lớ ngớ thế nào, đeo đôi dép loẹt quẹt của chồng bước xuống hiên nhà. Thế là trơn, ngã đánh oạch. Nhưng đúng là bản năng làm mẹ, bảo vệ con đã thành "phản xạ tự nhiên" - nên cố gắng chống chân, chống tay để không đập mông, không đập bụng xuống. Đau buốt chân, nhưng vẫn không hết run, vì nghĩ tới Cua bị "động" - Khổ thân con gái, mẹ đoảng quá, chẳng chú ý gì cả. Bậc thềm toàn rêu rong mà mẹ cứ hồn nhiên bước. Giờ cái chân sưng lên, toé cả máu...cũng bớt đau rồi.
Ai cũng bảo lần này mang thai sao mà vất vả thế. Từ tinh thần, vật chất, sức khoẻ...Rồi còn bị mọi người kêu xấu điên xấu dại. Chả dám soi gương nữa.
Nhưng em Cua chắc sẽ mạnh mẽ và cứng rắn như chị Bống í, nhỉ con gái nhỉ?
5 nhận xét:
chị ui, có seo ko?
chị sắp vào SG huh? iem sắp đc gọi dì Xuân huh? hìhì...
Take care!
Trời ơi chị, làm em hết cả hồn. 2 mẹ con khoẻ nhé và sớm bình yên!
cẩn thận hơn nhé bà bầu kiên cường. Các con tất nhiên là sẽ mạnh mẹ rồi, để bảo vệ mẹ mà chị
Chi oi can than nhe
Trời đất, cẩn thận hơn chị nhé, sắp "hoàn thành nghĩa vụ" rồi :)
Đăng nhận xét