1 tháng 8, 2007

August 01, 2007

Dạo này thường xuyên mất ngủ. Chẳng hiểu vì sao thế! Về quê 1 tuần, tưởng được nghỉ ngơi, ai dè còn mệt mỏi hơn với đủ thứ chuyện và bực bội trọng người. Thôi, mặc xác. Dẹp hết lại, ta về trú ngụ trong cái phòng bé tẹo của ta là ok rồi.


Giờ khó ngủ, vì nằm ngửa thì em bé đạp dữ dội, nằm nghiêng thì đau nhừ cả người. Cái lưng tưởng chừng muốn gãy vụn ra vậy. Có đêm nằm khóc rưng rức vì buốt không chịu nổi. Rồi nằm thì nghĩ ra đủ thứ mà lo, nào tiền sữa, tiền điện thoại, tiền nợ ngân hàng...Cứ quay như chong chóng trong đầu mình vậy. Bớt ức chế tinh thần vì chồng đã đi làm. Thấy công việc của anh cũng tiến triển tốt đẹp, mình lại thêm việc làm giúp anh sổ sách, giấy tờ...Nhưng làm rồi lại thấy bực mình. Cái tính mình cứ thấy chướng tai gai mắt là ngứa miệng, không chịu nổi. Thế nên có hôm 2 vợ chồng cãi nhau nảy lửa toàn những chuyện không đâu.


Hôm qua thì cãi nhau vì em L - có phải bỗng dưng mình "dị ứng" với nó đâu cơ chứ? Thì nó xấu người, mình không ghét con gái xấu người. Nhưng ghét con gái xấu nết, vừa lười, vừa hay buôn chuyện, hay tụ tập bè phái...Thế thì làm việc sao được? Viết chữ còn sai chính tả, có cái hoá đơn của khách cũng viết đi viết lại, sai lên sai xuống...Mình phản ứng với chồng thì anh bảo mình là cá nhân, là để tình cảm xen vào công việc. Ơ hay, mình đang vì công việc đấy chứ? Ai đời một đứa học kế toán ra thì làm bồi bàn, còn một đứa học PTTH thì ngồi làm kế toán, nhìn nó viết cái hoá đơn thôi là muốn ngứa mắt rồi..Ờ, cái nhau một hồi, tự dưng anh bảo "Sao em không có lòng tốt với người xấu nhỉ?" thế là buồn cười quá, cười toe , hết cả giận nhau...


Thứ 2 vừa rồi, về HN - định bụng mua phiếu siêu âm, nhưng người ta không bán sớm, bực mình chút xíu với cậu bs trẻ măng, vì mọi lần mình vẫn mua sớm được. Rồi thì đi cắt tóc, về chồng bảo nhìn càng bướng, càng buồn cười. Ghé siêu thị mua đồ ăn cho con gái, cho cháu Hến. Sữa bột từ ngày 1/8 (tức hôm nay) sẽ lên giá 20% = 470k/ hộp. Mà mỗi tháng con gái nghiến của mẹ 2 hộp rồi. Giá mà có xiền, mua liền một lúc cho con chục hộp, hic...Nhìn thấy cái microwave Sanyo, thèm dã man, cứ đứng ngắm nghía "em" í mãi. Giá mà có xiền nhỉ? mình sẽ rinh em í về luôn. Lúc sinh nở chắc là sẽ cần em í lắm lắm...

Giờ không còn nghén nữa, cũng đã có thể uống sữa cho bà bầu rồi, nhưng đành "cai" để dành cho con gái. tháng nào cũng mất 650K tiền thuốc rồi, chiều mai đi khám, siêu âm và mua thuốc còn chưa có tiền, chưa lĩnh lương cơ...Sao chán thế nhỉ? ai đó bảo, thiếu một chút thì thấy đủ, chứ đủ rồi lại thấy chán...Nhưng nếu thiếu nhiều chút như mình thì sao nhỉ? còn chán hơn í chứ?

Ừ, thôi, mình vẫn luôn tự nhủ rằng cái gì cũng chỉ có tính chất giai đoạn, rồi mọi chuyện sẽ ổn, rồi cuộc sống của mình sẽ bớt gánh nặng, bớt lo toan hơn...


Mình vẫn rất lạc quan, rất tự tin vào tương lai cơ mà...Trời sẽ không phụ niềm tin của mình, phải không?


6 nhận xét:

Xưa và Nay nói...

nắm chặt tay chj nào....yên tâmđi ....mọi cái sẽ ổn cả thôi:)

Pencil nói...

Đọc mà e thấy thương chị quá.

hoact nói...

Mọi chuyện sẽ ổn chị ạ, chị đừng quá lo lắng sẽ không tốt cho bebe.Thương chị và hai bebe lắm:(

Tóc Bay Váy Lượn [aka Chồi Non] nói...

thương chị lắm! nhưng rồi sẽ ổn hết cả ý mà, đừng lo nghĩ nhiều quá, em bé cũng buồn theo đấy, chị nhé!

Bi đầu to nói...

Chị à, thương chị :***

Bảo Trà - Bảo Nguyên nói...

Chị iu ơi, cái mạng nhà em chập chờn quá. Nhưng cũng ráng chui vô đây để cho chị biết là em luôn bên chị.