16 tháng 11, 2006

Mệt! Nghĩ! Vẩn vơ....

Mới có mấy ngày chạy "sô" mà tinh thần oải quá rồi. Ngày nào cũng diễn đủ 10 tiết, nói rõ nhiệt tình và hăng say mà các bác cũng chả hiểu gì cả. May là còn có mấy tiết với học sinh của mình, không thì phát rồ...Các bác chỉ giỏi trêu cô giáo và hát tặng cô giáo thôi. hì..hì..Biết số phone của mình, thế là bác nào cũng nhấp nháy máy trêu, mình xin được cái phone-note nên mới thản nhiên hỏi "Xin lỗi, đ/c T vừa nãy có việc gì cần gặp tôi mà nháy máy cho tôi đấy ạ?" ...Làm cả lớp cười nghiêng ngả. Còn đồng chí T thì "ngượng" quá nên chối đây đẩy, thế là không ai dám trêu cô giáo nữa! Các bác thì than cô đến muộn một tí cũng buồn, chứ em nói thật với các bác là em mong hết chương trình lắm rồi. Em mệt lắm rồi...hic..hic..

Nghỉ giải lao, chuyện phiếm. Có bác cực kỳ mạnh dạn hỏi mình: "Cô giáo có yêu chồng không? Cô có tha thứ nếu chồng cô "chẳng may" ngoại tình không?" Ô hô! hôm nay vừa thảo luận rôm rả bên nhà mẹ Hến đề tài này mà. Mình cũng thẳng thắn rằng, bình thường thì mình chả hơi đâu mà ghen (nói thế là ghen phết đấy Image), nhưng nếu biết chồng có "bồ" chắc mình cho đi luôn quá. Mình ích kỷ lắm, không thể sẻ chia.Khi đàn ông muốn đi, giữ lại cũng chả làm gì. Hic...Mình có cực đoan không nhỉ? Nhưng mình giữ làm gì khi mà suốt đời mình bị ám ảnh rằng chồng mình phản bội mình? Tất nhiên, đàn ông có lúc xao lòng, và cái xao lòng đó tuỳ mức độ mà có thể tha thứ hay không, cũng tuỳ vào sự hối cải của chồng nữa...Và tất nhiên, khi chuyện đó xảy ra, cũng cần nghiêm khắc nhìn nhận lại bản thân mình. Không phải chỉ đàn ông có lỗi. Cô bạn của Hk thật bất hạnh và khổ tâm khi chính chồng thú nhận rằng "có tình cảm" với bồ. Trước đây, mình cũng đã từng vô tình rơi vào vị trí của cô "bồ" đó. Hoàn toàn vô tình. Hoàn toàn không phải mình định chia sẻ. Mình vốn ích kỷ mà. Mình cũng tưởng rằng chẳng bao giờ chuyện đó xảy ra với mình, thế mà chính mình lại chua xót cho chị ấy, khi chính chị ấy thú nhận với mình rằng, chị ấy theo dõi anh đến với mình. Và anh cũng thú nhận với chị rằng anh yêu mình thật sự. Chị nói, mà mình nhìn thấy trong đáy mắt là những giọt nước cố nuốt vào trong. Trái tim phụ nữ thương cảm nhau. Mình không thể làm cho chị ấy đau lòng, không thể làm cho những đứa trẻ vô tội kia phải khổ. Mình cũng không thể tha thứ cho sự biện minh của anh rằng anh dấu mình vì mình quá ngây thơ, vì anh quá yêu mình, vì anh sợ mất mình....Mình thì không nhẹ dạ tới mức đó, nhưng rồi nhận ra đàn ông thật sự tham lam và ích kỷ. Họ, khi muốn đi khỏi gia đình, là họ chỉ yêu chính bản thân mình mà thôi...Giờ với mình, chuyện đó chỉ còn là chuyện phiếm. Không còn làm cho mình đau lòng, không còn làm cho mình bất bình và uất hận như trước nữa...Mọi chuyện đã ngủ yên rồi...

Diễn đàn của Hk nói nhiều tới vai trò của phụ nữ và đàn ông trong gia đình. Đương nhiên là ai có chức năng của người đó, và nên làm tốt chức năng của mình. Nhưng không phải tuyệt đối. Không phải hoàn toàn phó thác việc nhà cửa con cái cho người phụ nữ. Với mình, đàn ông nên thỉnh thoảng đóng vai trò của vợ, để hiểu và cảm thông với những nhọc nhằn, vất vả mà vợ mình phải chịu, để thương vợ nhiều hơn....Và cũng là cách giúp chồng có tình cảm gắn bó với gia đình, với trách nhiệm hơn...Đó là suy nghĩ riêng của mình, trong gia đình mình. Tất nhiên, mỗi gia đình là một bài toán với mỗi cách giải khác nhau....Miễn là mọi người đều cảm thấy bình yên, hạnh phúc và hài lòng...

Chiều nay, lại nghe tin cô học trò trường mình bị đánh ghen. Cũng là cái ghen đàn bà. Mà sao nghe chuyện em bị đánh, bị làm nhục mà mình cứ nóng cả sống mũi. Mình lạnh cả sống lưng. Sao có những người phụ nữ tàn ác như thế được? Cùng là phụ nữ thôi, có ai sướng hơn ai? Cái kiếp đàn bà đa đoan là khổ! Nghĩ mà "kú" cho cái thằng đàn ông kia. Vừa được hưởng sung hưởng sướng, vừa lừa gạt con gái người ta...Lại nhởn nhơ không chịu đau đớn, không chịu mất thể diện??? Hai đứa đàn bà xông vào nhau, chỉ vì một thằng đàn ông! Mình thấy chả đáng tí nào!!! Hay là mình "rạch ròi" và "thực tế" quá?

Một ngày, toàn nghe những chuyện ngoại tình, đánh ghen...Mệt!

4 nhận xét:

Chimnon nói...

Chị gái của em ơi, về chuyện ngoại tình không ai nói hay được đâu chị ơi. Như cô bạn em ý, trong những cuộc nói chuyện hàng ngày cô ý nói cực rõ ràng không bao giờ chấp nhận, không bao giờ có chuyện chồng ngoại tình...nhưng khi thực sự đối mặt với chuyện đó, có thể sẽ mất luôn tình yêu của mình thì mới hốt hoảng thật sự chị ạ, mất phương hướng hoàn toàn. Cô bạn em mặt vàng ệch chỉ sau có 2 đêm suy nghĩ, thấy mà tội. Đấy,chính vì cũng xác định quan điểm rõ ràng như thế nên đến giờ này cô ấy vẫn không tin vào việc đã xẩy ra. Mình bàn đến những chuyện này chỉ để tự cảnh báo, cố mà hoàn thiện bản thân hơn chứ nói thực cứ thấy phản bội là buông luôn thì còn gì để nói nữa.
Về công việc chị 1 ngày dậy nhiều như thế có quá sức không, lại còn làm thui chột đam mê nghề nghiệp nữa. Bàn đến vấn đề kinh tế nhé, nếu chị đang phải cố gắng dậy thật nhiều để gia đình dễ thở hơn thì đó có phải là cách hay không? Liệu rằng có nên tìm cách khác tốt hơn không chị? thà rằng vẫn dậy ở HN rồi dậy thêm các lớp cho các cán bộ (như bọn em) chẳng hạn, các lớp dậy trẻ em (đang cực thiếu) tìm mối dịch tài liệu...em thấy với 1 người có kiến thức và khả năng như chị có thể kiếm công việc khác tốt hơn rất nhiều. Vài lời góp ý có thể là quá thừa, là bỏ đi nhưng với con mắt 1 người làm tài chính em thấy cách chị đang làm không hiệu quả và nó đang tàn phá sức khỏe của chị. Chỉ vì lo cho chị, vậy thôi.

Mẹ 2Khoai nói...

@Mẹ Hến: Thanks mẹ Hến nhiều, những lời của mẹ Hến khiến chị cực kỳ xúc động. Nhiều lúc chị cũng muốn bỏ nghề quách đi, nhưng khổ nỗi cũng nhiều ràng buộc, mà ràng buộc lớn nhất là bà ngoại Pota, mẹ chị mà biết chị bỏ nghề, cụ lên cơn huyết áp thì chít chị. Cụ đang huyết áp cao em ạ. Với cụ, lương cao hay thấp không quan trọng bằng cái "sĩ diện" với bạn bè, họ hàng...Ngày xưa chị đang làm lương 2triệu, cụ "điệu" chị về đây hưởng lương 600 đấy. Mà cũng tại chị "tự ái" cơ, đã đi thi là phải thi đỗ. Giá mà chị cứ trượt quách cái thi công chức đi thì giờ ....Hic..Thôi thì tặc lưỡi, dù sao chị cũng còn có hè để nghỉ ngơi em ạ. Già rồi nên an phận hay sao í hả em? Nghe chán nhỉ?
Mới đọc reply comment của em bên nhà. Cô bạn em "đoảng" như thế chồng ngoại tình là đúng roài> Khỏi than thở nữa nhá. Chứ cái dạng chị đây, hết lòng với chồng rồi, chiều lắm rồi mà sớ rớ là chị cho đi luôn. Nói thật đấy. Chị đã từ bỏ TY cũng vì sự chia sẻ đó em ạ. Tuy rằng lúc đó mình đau, nhưng thời gian sẽ xoá hết. Bình yên hết. Hay là chị không yêu ai được đến quên bản thân mình hả em?

Chimnon nói...

Chẳng phải đâu chị à, ai mạnh mẽ thì người đó đỡ khổ hơn, ai biết tìm sự lạc quan cả trong đau khổ thì người đó cũng dễ sống hơn. Khổ hay sướng nhiều khi cũng do chính mình tự tạo, vậy nên hãy lựa chọn cách sống tích cực hơn thôi, chị nhờ

Duc Phong nói...

Vớ vẩn theo đuôi đây.
sáng nay xem 1 bộ phim Trung Quốc về đề tài sự khác nhau giữa đàn ông và đàn bà.
4 cô bạn thân có học vấn cao với 4 anh chàng người yêu, mỗi người có 1 vấn đề riêng. Người thì có anh chàng người yêu là lái xe làm việc về đêm và ngủ ban ngày, dẫn đến ko quan tâm nổi cho người yêu. Người thì háo sắc, đi với người yêu trên phố thấy tấm hình gợi cảm cũng quên cả bồ mà đứng ngắm ngẫn ngơ. Người thì có mái tóc dài giống con gái mà cô người yêu thì cực kỳ ghét mái tóc dài ma nữ ấy. Người thì khiến anh người yêu cũ sau khi chia tay phải kiếm gấp 1 cô với hình dáng giống hệt mình từ cách ăn mặc...
Xem thoáng qua bộ phim và có lẽ điều mà bộ phim băn khoăn nhất là liệu có thể thay đổi bản chất đàn ông được không? Bây giờ lại đọc về cái chủ đề ngoại tình của Nhóclỳ. Có gì liên quan không. Có chứ. Hình như suy tư của bạn cũng có nét gì đó gần giống như bộ phim. Không hiểu là theo như các bạn nữ có điều gì để ngăn chặn vụ ngoại tình này không nhỉ?