31 tháng 10, 2006

9. Thơ này






Thơ của người đến sau

P/s: Đã có lúc mình sống trong tâm trạng của bài thơ này. Nhưng hôm nay post bài này lên là muốn tặng cho em Loan- người hôm qua đã cùng bái trước bàn thờ tổ tiên để làm vợ anh bạn già tên Khởi của mình. Mong hai người mãi mãi sống bên nhau hạnh phúc, để khỏi phụ công "mong mỏi" của bạn bè và người thân. Nhá!




Em biết ngày xưa anh đã từng yêu

Chị ấy dịu dàng, dễ thương...

Có thể...

Chị ấy luôn nói với anh những lời nhỏ nhẹ

Chẳng giống như em

Trẻ con - nông nổi- dại khờ....



Em chẳng dễ thương như những câu thơ

Anh đọc một lần rồi quên mất

Em cũng chẳng bao dung như BIỂN

Vì BIỂN chẳng duy nhất một con thuyền



Nên em vẫn mãi là EM

Những vui buồn - hờn ghen- rất đỗi thường tình

Những nhớ thương bình dị như lòng đất

Biết yêu anh và biết được anh yêu



Em từng đêm thả những ánh sao xanh

Thầm cầu nguyện cho mình hạnh phúc

Dẫu em biết có nhiều vị mặn nước mắt

Của những tháng ngày chờ mong...



Tình yêu của em chẳng thể sánh với đại dương

(Vì đại dương vẫn còn là quá nhỏ)

Cũng chẳng thể sánh với chiều dài trái đất

Nhưng em tin, trong anh "EM LÀ DUY NHẤT"

Chúng mình mãi là vị ngọt trong nhau



Dẫu anh ở đâu

Người yêu hỡi

Sẽ có em mỗi lúc vui buồn

Sẽ có em, cả những ghen hờn

Những tủi hờn- trẻ con- nông nổi

Những khát khao, ước nguyện không nói

Nhưng sẽ chẳng chị nào yêu anh nhiều như em đã yêu anh....

2 nhận xét:

Giongyeu nói...

Hi`, anh Khoi hom gap o Paloma cafe?
Ma bai tho nay moi lam a? Nghe "khau khi" tho dao nay hoi khac day!!!!!!!!!!!Va bai nay voi bai Forget me not thay co chut gi giong nhau trong cam xuc cua tac gia. Phai hong?

Mẹ 2Khoai nói...

Anh Khởi là anh gặp ở ...cafe 14 Phan Bội Châu í. Là anh mà đã tới nhà mày chơi khi mày và anh Trường vẫn còn yêu nhau í. hi..hi..Thơ này cũng lâu rồi BI ạ, tự dưng post lên vì thấy nó đáng để "tặng lại" cho em Loan, vợ anh Khởi đó mà. Không cùng cảm xúc với forget me not đâu mày ạ