1 tháng 11, 2006

10.Tiếp tục thơ

Với mùa....!

Thơ này viết lâu rồi nhưng hôm nay đọc lại nó đúng tâm trạng của mình thế. Ông chồng bình thường ở nhà thì cứ cãi nhau chí choé, thế mà đi công tác cả tuần nay thì thấy nhớ nhớ...Hôm nay vẫn thấy bảo chưa về được, hic..Gửi cho ông xã bài thơ này nhá. Xem có rung rinh, động đậy gì không nhá.





Mùa đông có về qua ngõ
Chung chiêng nỗi nhớ mùa thu
Hoa cúc mong manh sắc đỏ
Rơi nghiêng chiều nắng hanh vàng

Rồi ta một mình qua phố
Bỗng thèm hơi ấm bàn tay
Lạnh se- gió mùa- hương cốm
Vũ khúc thời gian qua ngày

Chiều nay gửi vào trong gió
Chút lạnh xứ Bắc la đà
Riêng cho một người viễn xứ
Môi mềm hương sữa thiết tha...




6 nhận xét:

Aladanh nói...

Xúc động! Xúc động quá!

Nhím tồ nói...

Mẹ vợ lãng đãng quá ạ

Nắng vàng ơi nói...

Ông xã của chị hạnh phúc quá !!!

HàLanGirl nói...

haha, anh ấy sướng nhá, chứ cứ cục mịch khô cằn như em, cả đời anh ấy cũng chẳng thể bói ra bài thơ nào :D...

dieuhau nói...

Thơ bắn một tràng như súng máy
Ối giời hết vốn để mà com :((
Xa thì thương gần thì thường
Nên em muốn gọi lên cho đỡ nhớ
Nhớ dáng nhớ hình nhớ cả trong hơi thở
Nhớ lúc vui buồn cả lúc cãi cọ nhau
Rồi băn khoăn tự hỏi anh đâu
Đang làm gì? có ai không ,bên cạnh??
Hay chỉ một mình đơn lạnh?
nhớ em không???
Ơi các đấng ông chồng
Chìm đắm trong sự nhớ nhung của các bà vợ
Có vướng víu rịt ràng không hở?
Sao âm ỉ cười mà chẳng muốn sổ lồng ra??
:))))
Em trêu chị thôi chị ơi.Vì hôm qua anh ấy về rồi phải không.HẠNH PHÚC!

Duymt nói...

hehe, viet da lau , nhung viet cho ai ? neu viet cho nguoi xua ma nay dem cho chong thi chet day. Tuy nhien tho cung hay day !