Em yêu mái tóc anh
Lốm đốm từng sợi bạc
Nghĩ suy bao khó nhọc
Giữa dòng đời ngược xuôi
Em yêu...sợi râu anh
Cọ ngực em ran rát
Đánh thức bao khao khát
Ngủ quên tháng năm dài..
Em thương nhớ đôi vai
Bình yên và vững chãi
Giữa dòng đời mê mải
Em ngả đầu bình yên
Chẳng còn sợ màn đêm
Em ngủ trên ngực ấm..
Dòng đời trôi thật chậm.
Buồn đau đều thấy vơi...
Em yêu ngón tay người
Đan tay em ấm áp
Mặc ngoài kia bão táp
Mặc ngoài kia mưa giông....
Yêu anh lắm, biết không?
Dẫu có hờn có dỗi
Dẫu có buồn, có tủi
Yêu lòng anh bao dung...
(Thùy Giang - 22/2/2012)
2 nhận xét:
Bài thơ thật dễ thương.
Em cảm ơn chị ^^
Đăng nhận xét