15 tháng 11, 2010

Hoang mang.

Cany: Cuộc đời bạn vất vả, lận đận
Cany: Cái đó có phải là do số phận kg nhỉ?
Cany: Bạn nên thực tế hơn
Cany: đừng lý tưởng hóa.
Cany: và nhìn cs bớt màu hồng đi.
Cany: sống thực tế là cách tốt nhất để vượt qua cơn lốc cuộc đời.
Cany: bạn bị mất phương hướng rồi.
Cany: Cả tin đã đành
Cany: Bạn còn nổi tiếng hơn vì những quyết định chạy theo cái hư vô
Cany: chả thực tế gì
Cany: Biến tất cả những ai làm bạn đau khổ đều không có lỗi.
Cany: và rồi kết cục chỉ bạn nhận
Cany: những người kia, họ bỏ đi và nhoẻn miệng cười
Cany: nhẹ nhàng như lông ngỗng.
Cany: Bạn ngu ngốc thế chưa đủ
Cany: Ngốc nghếch hơn là không nhận ra được mình có làm đúng hay sai nữa

Bạn Cận của em đấy. Người bạn mà em yêu quý và tin cậy nhất. Bạn đã là bạn của em 15 năm và dường như bạn luôn hiểu em nhiều hơn là em hiểu mình.
Em "bừng tỉnh" rồi.
Cảm ơn bạn rất nhiều.

4 nhận xét:

Thuy Dam Minh nói...

Đúng đấy em ạ! Hãy nhìn cuộc sống một cách thực tế đi nhé!

guy nói...

chỉ là lựa chọn mà
lựa chọn mơ mộng cũng được
mà đã lựa chọn thì đừng nhìn lại
--
những câu trên ai nói e quên mất rồi :?^)

Mẹ Cua và Bống nói...

@ Anh Thụy: Bản chất thì vẫn là bản chất anh ơi, huhu, em vẫn thấy mình ngu ngơ sao í, dù thêm 35 năm nữa chắc em vẫn vậy à :((

Mẹ Cua và Bống nói...

@Jazzy: Uh, vì dù thế nào thì đó cũng là một phần cuộc đời mình, em nhỉ?
Câu đó cũng tương tự thế, đúng không?