5 tháng 1, 2010

Muốn khóc...

Những ngày này, mình luôn luôn trong tình trạng "muốn khóc": muốn khóc vì nhớ con, muốn khóc vì công việc, muốn khóc vì money, muốn khóc vì một ai đó...Nhưng tối hôm qua, nghe mẹ kể chuyện các con ở nhà là muốn khóc nhất. Mình lần đầu tiên để cả Bống và Cua ở nhà với ông bà ngoại. Vì sợ cho con đi thì rét, đường xá xe cộ đông đúc. Lại sắp Tết rồi...Cua thì đã ở nhà với ông bà được 1 tháng, còn Bống thì mới được mẹ đưa về. Đêm đó cả Bống, Hến, Cua đều không chịu ngủ. Cua ngồi giữa giường gào "Mẹ ơi mẹ", còn Bống thì vừa dỗ em vừa rơm rớm nước mắt. Đúng lúc mình gọi về, Bống mếu máo nói chuyện với mẹ, mẹ cũng muốn mếu máo nhưng phải cố kìm nén để dặn dò con ngoan, con trông em giúp bà, rồi giả vờ hỏi linh tinh đủ thứ để cho con quên đi. Sau khi tắt máy, Bống khóc to hơn. Hến ngồi bên cạnh dỗ chị (hôm đó Hến cũng xa mẹ, vì ba mẹ Hến đi học).

Hến: - Chị Bống ơi, thôi chị Bống đừng khóc nữa. Hến cũng nhớ mẹ lắm, nhưng mà chị Bống đừng khóc nữa nhé.

Chị Bống (nói trong nước mắt): Nhưng mà chị nhớ mẹ chị lắm.

Hến: Nhưng mà bác Giang (là cái bác đang ngồi type những dòng này) có hiền đâu mà chị nhớ ? (Bác Giang cười suýt sặc khi nghe câu này đấy Hến ạ=)) )

Chị Bống: Nhưng mà bác Giang là mẹ chị. Chị nhớ mẹ chị lắm.

Hến: (vừa dỗ, vừa dọa chị Bống): Nhưng mà bác Giang "ghê" lắm. Ăn mà nôn ra là bác Giang quát đấy.

Chị Bống (vẫn mếu máo): Nhưng mà chị ăn có bao giờ nôn đâu.

:))

Cứ thế, bà ngoại bảo, 2 chị em nói qua nói lại một hồi rồi quên mất chuyện khóc và nhớ mẹ. Nhưng vẫn không thể tách 3 chị em ra để đi ngủ được. Mà em Cua thì chỉ đòi ông ngoại. Ông ngoại lại phải cần có bà ngoại ở bên Cua để cho Cua đi tè. Còn chị Bống với em Hến thì kg chịu ngủ một mình một phòng...Cuối cùng, cả 5 ông bà cháu chắt dắt nhau xuống phòng ông bà, cùng ngủ trên một cái giường của ông bà, bà bảo hôm sau bà đau lưng vì không cựa quậy được. Khổ ơi là khổ, trong khi nhà còn 3 phòng để không, hic..Thương ông bà ngoại quá. Hôm nay có vẻ ổn hơn. Mình trêu bảo bà ngoại bây giờ như cảnh sát trưởng, quát nhẹ một câu là 3 đứa cháu nghe răm rắp. Uống sữa nhanh như uống nước. Kể cho em dâu út nghe (mẹ của Hến) thì cô nàng cười lăn và bảo "Khổ thân bà nội, hồi xưa nuôi 3 đứa con, giờ phải nuôi 3 đứa cháu. Còn hơn cả con mọn" - Nói thế chứ nàng mau mau học, được nghỉ là về nhà ngay đấy.

Thôi, các nàng công chúa của mẹ, ngoan ngoãn nhé. Sang tuần mẹ sẽ về với các con

Không có nhận xét nào: