8 tháng 7, 2009

............

Ức chế thật đấy, khi có một người lạ hoắc cứ gọi điện và nói những câu chuyện vô nghĩa. Mình đã nói thẳng thừng là mình không có thời gian và không muốn làm quen hay bận tâm tới chuyện gì khác. Nhưng "hắn" lại nói hắn làm cùng T trước. Tự dưng mình lại cáu điên lên. Coi mình là gì thế? Thật điên rồ...

Tưởng đi chơi là thoải mái, là nghỉ ngơi, là thư giãn nhưng tinh thần mình tệ hơn rất nhiều. Những bất đồng và mâu thuẫn...Ước ở căn phòng nhỏ của mình ở BN, ôm 2 nàng công chúa, ăn và ngủ theo ý muốn...Rồi muốn làm gì, muốn đi đâu thì đi...Haizz....

Có những ngày mình thấy chông chênh như thế này đấy. Đứng nhìn ra thành phố nhộn nhịp, mình thấy cô đơn hoàn toàn. Mình thấy mình thất bại hoàn toàn...Nếu cho mình một lựa chọn, có lẽ mình đã chọn sống độc thân. Nhưng giờ thì không thể, mình còn 2 con gái, và mình không cho phép mình quỵ ngã. Mình sẽ đứng vững, sẽ vượt qua...Mọi người vẫn luôn nhìn thấy mình mạnh mẽ lắm cơ mà, nhưng thật sự có lúc muốn nằm xuống, và ngủ một giấc thật dài, thật bình yên..............

2 nhận xét:

ANH nói...

Bỏ con cho mợ Lan, đi chơi xả stress đê...

Mẹ Cua và Bống nói...

@Chị: huhuhu, em cũng muốn đi chơi với chị lắm í, muốn xả sì trét lắm í, hic