3 tháng 10, 2007

October 03, 2007

Định làm đề kiểm tra, tự dưng chẳng có hứng gì cả. Tự dưng thấy lòng cứ trống rỗng...Mưa bão suốt...Chẳng biết làm thế nào cho hết ho. Đêm nào cũng rít lên như cuốc kêu. Mà ho rút ruột rút gan, ho tới đầm đìa mồ hôi, ho tới khi nào nôn hết những gì ăn được buổi tối thì thôi...Ho nhiều, nghĩ nhiều đâm ra mất ngủ. Sáng lại lóp ngóp dậy sớm lên lớp. Tuần này còn đỡ, chỉ giảng buổi sáng. Tuần trước giảng cả ngày, lên lớp cứ gà gật. nhiều lúc cũng thấy mình "giỏi": rõ ràng rất buồn ngủ, mà vẫn nói, vẫn giảng...trong trạng thái lơ mơ.

Hôm thứ 2 đi khám thai. vì thấy cả tuần nay em Cua "tụt" xuống. Ai cũng kêu phải đi khám gấp, nhìn bụng như sắp đẻ rồi. Mình cũng chày bửa, mãi thứ 2 vừa rồi mới đi khám. Bác sĩ Dậu bảo tốt, em Cua trộm vía hấp thụ được tất cả những gì mẹ ăn vào, nên em í phát triển vượt trội. Mới 30 tuần tròn mà em đã nặng 1,9kg rồi. Nhưng mẹ thì nặng nề lắm, đi lại khó khăn. Leo lên tầng 2 để giảng thôi cũng thấy hết hơi rồi...Chỉ còn tuần sau nữa là mẹ con mình được nghỉ rồi. Tự dưng sao mẹ thèm đi xa thế. Tự dưng lại nghĩ tới chuyện sẽ ôm Cua và vác Bống đi Sài Gòn chơi...


Mọi người mang thai, ai cũng thấy hân hoan và hào hứng. Mẹ cũng hào hứng vì có thêm những thiên thần nhỏ. Nhưng tinh thần của mẹ thì thật tồi tệ. Cả 2 lần mang thai Cua và bống, mẹ đều khóc nhiều, đều stress nặng, đều rất "trầm cảm" và tiêu cực. Nhưng mẹ luôn tự tin rằng, mẹ sẽ chăm sóc Cua và Bống thật tốt. Sẽ dành tất cả tình yêu thương cho các con. Sẽ luôn là một người BẠN LỚN của các con.

tháng rồi, có mấy tin tốt lành từ những người bạn. Những người đã mẹ con vuông tròn. Em Giang này, bạn Lan này, em Thảo này, bạn Hương còi này, rồi em Hằng (vợ bạn Tẩu của mình nữa)...Nhìn những thiên thần nhỏ yêu kinh khủng. Mình lại mong đón chờ em Cua rồi...

Ngày mai mùng 4 tháng 10- sinh nhật anh Miquel yêu quý của mình, he..he..không phải, của người khác. Nhưng anh í là bạn thân tuyệt vời của mình suốt gần 10 năm rồi đấy. mai sẽ phone để chúc mừng anh í. Chẳng hình dung Miquel làm bố thế nào nhỉ? Trời ạ, hơn mình những 5 tuổi nhưng kỉ niệm và kí ức của mình là một Miquel cực vui tính, thông minh và hơi...nhí nhố nữa. Thế mà cũng làm bố rồi. Nhưng chắc chắn, Miquel sẽ là một người chồng, một người cha tuyệt vời...

Hạnh phúc nhất của một người phụ nữ, là có một người chồng hiểu, yêu thương và biết chia sẻ với mình, phải không nhỉ?

Bởi, mình cũng chỉ mong thế thôi.

4 nhận xét:

Tuti nói...

em cung nghi nhu chi nguoi phu nu se ch thuc su hanh phuc khi lay duoc nguoi chong yeu thuong minh va co nhung dua con xinh xan, khoe manh. Nhung tu hanh phuc se rat khac nhau tuy theo quan niem cua tung nguoi. VUi len chi nhe, nhung gi chi dang co cung la niem mo uoc cua nhieu nguoi day

Kẹo Ngốc nói...

Ôm mẹ Giang này >:d<...
Hihi, đúng rồi đó, mai mốt mẹ Giang dắt cả Bống cả Cua đi Xì Gòn chơi đi, Kẹo ủng hộ hai tay hai chưn, ye ye :P.

Nhong béo nói...

Chi phai vui ve len nhé cho em Cua duoc tuoi tan, a qua cho em Cua em van de o nha ,me em cu hoi may mua binh sua voi ao so sinh cho ai ma khong tang, de tet nha chac chan em se khong lo hen dau nha...

Bun nói...

mẹ Giang trước khi đi ngủ uống một ít mật ong hấp với gừng hoặc tắc, khi đi ngủ nhớ đắp một chiếc khăn mỏng lên cổ may ra đỡ ho :))
Vào Sài Gòn đi chị, em đón, em đưa, em iu ba mẹ con