18 tháng 11, 2011

Không đề (n)

rSao anh mang mùa thu em đi mất
Để nỗi buồn trên những ngón tay côi
Đêm qua vắng, lá vàng rơi thầm lặng
Em một mình- nước mắt khẽ tràn môi...

Anh đi nhé, chút tình riêng đừng níu
Để nghìn năm vẫn khắc khoải trong nhau
Lá cứ rơi như nỗi nhớ đầu
Em vụng dại thương một thời thiếu nữ...

Em vụng dại giấu kỉ niệm yên ngủ..
Trong trái tim-tha thiết-ấm tình
Thì thôi nhé, em giữ riêng mình vậy
Một khoảng trời ngọt ấm ngày xưa...

Không có nhận xét nào: